Đá trứng cút cùng bố dượng giữa thanh thiên bạch nhật

Chị nghĩ tán được chị em dễ thế đấy! ờ mà nói thế thì hóa ra chị cũng không đáng tin à! về đây! Mỉm cười thật tươi chị Mai bảo:
-Ô thế không cho mấy bà chị đi lấy chồng à mà nói vậy! hì hì.. Thế đi đâu đây thằng em! Tôi giả bộ rút cái điện thoại ra bấm bấm không thèm nhìn mặt nói:
-Để em bắt Grab cho nhé! Lượn qua con đường có một hàng bằng lăng tím tôi bật cái bài “Hoa Bằng Lăng” của Jimmy Nguyễn lên nghe thì thấy chị Hà đang đứng đó cầm cái máy ảnh tí toáy. ! Cứ thế mà nói chuyện vô tư với nhau thôi. Vẫn tỏ vẻ khinh thường tôi trả treo lại:
-Ngon là một chuyện còn có kĩ thuật không mới là chuyện khác chứ. Gật đầu cái rụp rồi tôi bảo:
-Em có chỗ này ngon lắm, đỗ xe vào ăn được. Quả thật với mấy chuyện này chị em tôi chẳng kiêng nể gì cả. Hí hửng chị Hà nói:
-Có xinh bằng chị không? Không có đứa nào là không ngon đâu! ở đây thì làm quái gì có cái máy bay nào cơ chứ!